Thư bố gửi con gái: Gợi cảm không là sỗ sàng
Sau khi đọc xong bức thư của người cha này tôi vẫn ngẫm nghĩ mãi câu nói: "đức hạnh của phụ nữ tỷ lệ nghịch với độ trễ cổ áo họ"
***************************************************************************************************************
***************************************************************************************************************
Con gái bé nhỏ!
Đêm đã khuya rồi, bố ngồi trong tĩnh lặng và suy nghĩ rất nhiều. Lần đầu tiên bố viết thư cho con, bố không biết bắt đầu từ đâu. Nhưng bố tin rằng lá thư này là cần thiết. Con gái đừng ngạc nhiên nhé.
Con gái yêu, hôm nay là tối ngày 15/2, chỉ sau tối Valentine - buổi tối con nói dối bố đi chơi với bạn trai 24 giờ đồng hồ thôi. Ngày Valentine năm nay đúng vào ngày Rằm tháng Giêng. Mẹ làm cơm cúng với nhiều món thịnh soạn nhưng con vẫn nói phải đi học thêm tối. Bố mẹ không nghi ngờ gì vì con đang bước vào giai đoạn nước rút để ôn thi đại học.
Bố mẹ và em trai đã ăn cơm trước rồi xem tivi mà trong lòng vẫn thương con gái nhỏ đang phải chịu đói, chịu rét ở lò luyện. Nhưng một chuyện đã làm bố mẹ bàng hoàng và thay đổi khá nhiều suy nghĩ về con. Bác hàng xóm làm lao công vừa kết thúc giờ làm việc buổi tối về rỉ tai, "Ơ, vừa thấy con bé đi chơi với bạn trai đấy. Trời ạ, nhìn mãi mới nhận ra, nó hôm nay khác hẳn. Chân dài, phổng phao, thiếu nữ lắm rồi."
Bố mẹ như bị dội gáo nước lạnh vào đầu dưới trời mùa đông 10°C. Mẹ bàng hoàng liếc nhìn các nhà xung quanh rồi dò hỏi. Bác hàng xóm kể lại khi đang thu dọn nốt xe rác cuối thì nhìn thấy con mặc váy rất ngắn, áo phong phanh và ngồi sau xe tay ga đắt tiền của một bạn trai. Con hòa vào đám bạn nam nữ ngồi cười nói rôm rả. Các bạn gái ăn mặc sexy. Các bạn trai thì phì phèo thuốc lá.
Nghe chuyện, bố mẹ vô cùng bất ngờ và nghi hoặc. Mẹ ngay lập tức bấm máy gọi cho con nhưng không thể liên lạc được. Từ những cuộc gọi dồn dập liên hồi cho đến những cuộc gọi đứt quãng khiến mẹ như nổi đóa. Bố cũng rất lo lắng nhưng chỉ biết trấn an mẹ hãy chờ đợi và bình tĩnh. Đúng 10h30 con về đến nhà, chào bố mẹ lễ phép rồi cất xe đạp điện vào trong bếp. Con vẫn ăn cơm, uống nước và vuốt ve chú mèo như chẳng hề có chuyện gì xảy ra.
Nén cơn giận dữ vào lòng, bố mẹ đợi đến sáng nay khi con đi học mới vào phòng để bí mật kiểm tra. Mẹ lục tung từng hốc tủ, ngăn bàn, túi xách để rồi phát hiện ra con gái bé nhỏ của mình có rất nhiều những trang phục thiếu vải.
Con gái ạ! Bố không biết dùng từ "thiếu vải" như thế có đúng không. Nhưng bố thực sự bối rối khi tả về nó. Bố không thể hình dung được rằng con gái 17 tuổi rưỡi của mình lại mặc những chiếc áo ren trong suốt, những chiếc váy bó sát và còn cả những chiếc áo nịt ngực màu mè rất kiểu cách. Những trang phục này có lẽ chỉ hợp với những cô người mẫu hoặc các cô ca sỹ hát quán bar mà thôi.
Trong lúc mẹ kiểm tra tủ đồ, bố đã bật máy tính và tìm hiểu về những trang web con hay sử dụng có lưu lại địa chỉ trên công cụ tìm kiếm. Trên tài khoản facebook của con, có rất nhiều những bức hình làm bố mẹ hoàn toàn bất ngờ. Những tấm hình cho thấy ngoài giờ học, con đã đi chơi khá nhiều. Con có những người bạn mà bố mẹ không hề biết gì. Con có những mối quan hệ mà bố mẹ không thể hình dung ra được. Và dường như còn tồn tại một con - rất - khác - với - những - gì - bố mẹ nuôi nấng, chăm bẵm, yêu thương.
Trong nhiều bức ảnh, mùa hè con tạo dáng bên bể bơi với những mẫu áo tắm gợi cảm. Mùa đông con mặc áo khoác bên trong úp mở cả chiếc áo cổ rộng đi chơi quán bar với bạn bè. Đi kèm với những bức hình đó là rất nhiều lượt "like" của bạn bè.
Nhưng phiền lòng hơn cả là những bình luận và những cuộc trò chuyện của con và bạn bè bên dưới những bức hình ấy. Tất cả như hàng ngàn mũi kim găm vào trái tim bố mẹ.
Xây dựng hình ảnh quyến rũ và thanh lịch, người phụ nữ cần một quá trình dài, thậm chí là cả đời người (ảnh minh họa)
Tận mắt khám phá ra thế giới riêng của con, trời đất như sụp đổ. Bố lặng người nhìn mẹ khóc nức nở. Buồn bã và hoang mang, những cơn sóng lòng càng lúc càng dâng lên câu hỏi: "Vì sao con lại nói dối? Vì sao con lại mặc những bộ đồ đó? Con lấy tiền đâu để mua chúng?..." Hàng trăm câu hỏi và nỗi niềm cứ bủa vây bố mẹ. Có lẽ nào con gái bé bỏng được mình nâng niu, giữ gìn bao lâu nay lại có những tư duy, lối sống và cách nhìn nhận như vậy?
Sau một hồi bần thần, bố mẹ đã bàn với nhau sẽ tìm cách để tiếp cận thế giới của con và đưa con trở về với đúng danh phận một nữ sinh năm cuối cấp ba. Con cần một cuộc sống bình thường và quan trọng hơn cả là kỳ thi đại học sắp tới.
Con biết không, trong những giờ nghỉ trưa tại cơ quan, nhiều khi bố rùng mình vì bắt gặp những tin tức về các cô gái trẻ mà báo chí gọi là hot-girl. Nhìn qua các bức ảnh đại diện, bố phì cười. Bố tin rằng không chỉ bố mà hàng ngàn, hàng triệu người đàn ông khác cũng cảm thấy trang phục hay các thể hiện của những cô gái này không hề có giá trị.
Họ cao ráo, xinh đẹp và có vóc dáng rất gợi cảm. Nhưng cách thể hiện những món quà trời ban của họ chỉ khiến chúng méo mó, xấu xí, thấp kém đi nhiều. Có thể họ bỗng nhiên nổi tiếng, kiếm được nhiều tiền nhờ những bộ ảnh nóng bỏng hay nhận được những lời tán tỉnh của các thiếu gia nào đó. Nhưng đổi lại những cô gái ấy thực sự có gì hay chỉ sự thiếu tôn trọng của người đời?
Con gái ạ, một người đàn ông tốt không đánh giá vẻ đẹp của phụ nữ qua chiếc váy họ ngắn đến đâu, chiếc cổ áo của họ trễ đến mức nào. Người đàn ông tốt trân trọng những cô gái biết cách giữ gìn tư cách và giá trị của mình. Bố còn nhớ, một nhà văn đã từng nói "đức hạnh của phụ nữ tỷ lệ nghịch với độ trễ cổ áo họ"
Điều này không có nghĩa, phụ nữ lúc nào cũng phải ăn vận kín cổng cao tường như thầy tu mà cần ăn vận gợi cảm một cách có chừng mực và sự tỉnh táo. Lúc này đây, con mới 17 tuổi rưỡi. Bố tin rằng con chưa đủ sáng suốt và trải nghiệm để có thể giữ cho mình một hình ảnh đẹp đẽ, trong sáng nhất và tránh được những cám dỗ của xã hội hiện đại. Con đang choáng ngợp bởi cái khao khát được thể hiện bản thân. Con mơ ước được minh chứng rằng mình đã lớn, đã đẹp và đã có thể hấp dẫn tất cả.
Bố mẹ không ngăn cấm ao ước của con. Bố mẹ ủng hộ con làm đẹp và mặc đẹp. Nhưng nên nhớ rằng, gợi cảm không là sự sỗ sàng. Để có được vẻ đẹp và sự gợi cảm, người phụ nữ cần học tập, trau dồi rất nhiều. Xây dựng hình ảnh quyến rũ và thanh lịch, người phụ nữ cần một quá trình dài, thậm chí là cả đời người chứ không phải qua đôi ba chiếc áo xuyên thấu, chiếc quần "5cm" hay chiếc áo ngực độn đẩy đang ngập tràn ngoài thị trường.
Có thể những trang phục con giấu bố mẹ rất đẹp nhưng bố tin rằng nó không hợp với tuổi 17 của con chút nào.Lúc này đây, con hãy trở lại với tà áo trắng, những chiếc váy xòe đáng yêu hay quần short tinh nghịch. Con là một thiếu nữ đẹp, hãy tận hưởng điều quý giá nhất trong cuộc đời mình. Đừng sống khác tuổi, khác thân phận và quá khác biệt với bạn bè đồng trang lứa. Đừng để sau này khi nhìn lại tuổi học trò của mình, con phải hối tiếc.
Bố mẹ sẽ giúp con. Bằng mọi giá bố mẹ sẽ phải đập vỡ vách ngăn hai thế giới của con và đưa con trở lại cuộc sống bình thường với vẻ đẹp trong trẻo, chân phương và mộc mạc đúng độ tuổi. Rồi một ngày nào đó, con sẽ tự tin sánh vai bên người yêu thương với gương mặt được trang điểm tinh tế, trang phục bắt mắt mà không phải lén lút, vụng trộm bố mẹ. Hãy hiểu rằng, tương lai ngày mai được xây đắp từ hình ảnh ngày hôm nay. Và vẻ đẹp gợi cảm không bao giờ chứa đựng sự sỗ sàng thô lỗ.
Hi vọng con sẽ hiểu tấm lòng bố mẹ qua lá thư này!
0 comments:
Post a Comment